Nhiều nhà báo thường hỏi tôi cùng một câu làm tôi vẫn nhớ mãi:
- Trong những trường hơp đến xét nghịêm ADN, trường hợp nào làm chị phẫn nộ nhất?
Tôi trả lời ngay, không cần suy nghĩ:
- Những trường hợp đó đều rơi vào các anh chàng nhận được kết quả là con của mình. Số người này, tuy chiếm một tỷ lệ không đáng kể, nhưng có phản ứng khá quyết liệt. Và câu đầu tiên khi họ có tờ kết quả trong tay là: "Nó không thể là con tôi!".
Thật đáng buồn khi người cha từ chối đứa con ruột của mình. Họ chỉ dựa vào những nhận xét bên ngoài, những suy nghĩ chủ quan của bản thân và phủ nhận kết quả xét nghiệm mang tính khoa học rất cao này. Cũng có thể họ không nghi ngờ tính chính xác của công nghệ này nhưng họ nghi ngờ tính trung thực của những người đang giúp họ tìm ra sự thật. Và cũng không loại trừ trường hợp họ cần có một kết quả để từ đó thực hiện một ý đồ như mong muốn.
Anh thanh niên đang ngồi trước mặt tôi đây là một trong số những anh chàng như vậy. Mặc dù tôi đã khẳng định như đinh đóng cột với anh rằng:
- Đứa trẻ này chắc chắn là con anh, kết quả này hoàn toàn chính xác!
Nhưng anh ta vẫn không chịu, và câu chuyện qua lại giữa chúng tôi vẫn không kết thúc được:
Anh ta nói nghe thật vô lý:
- Tôi có quan hệ gì với cô ấy đâu mà tôi có đứa con này chứ. Mà đứa này tuy mới đẻ ra đã thấy giống hệt một người khác.
- Đã chắc chắn là không quan hệ gì với người ta sao còn bế con của người ta đi xét nghiệm với mình. Anh thích vứt tiền qua cửa sổ thế sao? Anh tưởng anh nói thế sẽ có người tin anh à?
Anh chàng vẫn cố thanh minh:
- Nhưng vì cần có một cái giấy chính thức khẳng định để tiện việc giải quyết quan hệ với nhau nên tôi phải làm.
- Thế thì anh đã có tờ kết luận chính thức đấy rồi, có chữ kí của tôi, có dấu đỏ hợp pháp đấy thôi. Anh cứ theo đó mà giải quyết.
Anh chàng lộ vẻ nghi ngờ:
- Liệu có nhầm mẫu không chị, đứa bé này không thể là con tôi mà Trung tâm lại kết luận nó là con tôi.
Tôi đã quen với những trường hợp khăng khăng không nhận con như vậy. Tôi lắc đầu nói với anh ta:
- Anh lạ thật. Nếu chúng tôi nhầm mẫu thì làm sao nó lại là con anh được. Chúng tôi có tài thánh cũng không thể vớ ngẫu nhiên được một đứa trẻ ở ngoài đời mang dòng máu của anh. Còn nếu anh vẫn nghi ngờ kết quả này thì xin mời anh hãy đi xét nghiệm ở một nơi khác cho khách quan và sau đó đưa kết quả về đây chúng ta cùng xem xét. Nếu kết quả lệch nhau thì chúng ta, gồm: Chúng tôi, anh và đơn vị xét nghiệm kia sẽ cùng nhau bàn bạc, có thể cùng nhau ra toà để giải quyết dứt điểm. Tôi không thể ngồi đôi co với anh mãi được, mong anh hiểu cho, công việc của chúng tôi là tìm ra sự thật, không chiều theo ý muốn của bất kì ai.
Tôi đã nói đến thế mà anh ta vẫn cố tình không hiểu:
- Nhưng tôi đã xem bói rồi, Thày bói khẳng định đây không phải con của tôi.
- Thế thì khổ cho anh rồi. Thầy bói thì nói một dằng, chúng tôi lại nói một nẻo. Vậy thì anh phải tự chọn lấy một thôi. Nếu tin thầy bói, thì anh chỉ việc xé bỏ cái kết quả này đi. Chỉ tiếc cho anh, tưởng rằng bỏ tiền ra để mua được sự thanh thản. Nhưng thanh thản đâu chẳng thấy, chỉ thấy mua thêm bức xúc vì quá đa nghi.
- Thế tại sao cô ấy mang thai mới có chín tháng đã đẻ hả chị?
- Sao anh biết là chín tháng. Anh đã nói là anh chẳng quan hệ gì với cô ấy cơ mà?
Anh ta im lặng vì lời nói sau đã mâu thuẫn với lời nói trước. Tuy vậy tôi cũng trả lời anh:
- Có người mới chửa có tám tháng đã đẻ mà con của họ vẫn bình thường. Anh đừng lấy hết lý do này, đến lý do kia để từ chối đứa con của mình nữa. Thôi, anh về đi. Tôi không còn gì để nói với anh nữa.
Người thanh niên vẫn chưa hết ấm ức, nhưng đành phải ra về.
Ngay ngày hôm sau, tôi liên tiếp phải trả lời điện thoại cho một khách hàng. Tuy người khách không xưng tên, nhưng tôi vẫn nhận ra cái giọng đầy vẻ nghi ngờ của anh. Anh chính là người hôm qua, đã xoay xở, vặn vẹo tôi suốt mấy tiếng đồng hồ :
- Chị ơi, cách đây mấy hôm có cô nào tên là…. đến tìm chị không? có cô nào điện thoại đến nhờ chị giúp việc gì không?
Tôi hết sức bất bình khi anh ta hỏi tôi những câu mang tính xúc phạm bản thân tôi như vậy. Nhưng tôi vẫn phải trả lời anh ta:
- Anh cứ thử đóng vai cô gái ấy đi. Nếu anh không mua chuộc được tôi, thì cô gái kia cũng không làm nổi việc đó. Mong anh đừng sống trong hoài nghi như vậy, và đừng quấy nhiễu chúng tôi nữa.
Mãi mấy ngày sau anh ta quay lại Trung tâm, với điệu bộ mềm mỏng và thân thiện hơn:
- Thôi thì phải chấp nhận kết quả phân tích của khoa học thôi chị ạ. Nhưng chị có thể cho tôi thêm một bản kết quả nữa được không ạ? Tốn bao nhiêu tôi xin trả.
- Đương nhiên là được, mấy tờ giấy có đáng là bao mà anh phải trả tiền, anh muốn có mấy tờ kết quả?
Anh ta tỏ vẻ vui mừng:
- Tôi chỉ xin hai tờ thôi, nhưng một cái kết luận là con, còn một cái không phải là con.
Tôi nghiêm nét mặt, đáp lại một cách rành rọt:
- Tôi có thể cho anh mười tờ hoặc nhiều hơn thế nữa, nhưng chỉ cùng một kết luận “Đứa trẻ là con anh”. Còn yêu cầu thay đổi kết quả thì không thể.
Anh chàng dè dặt:
- Tôi bị cô ta lừa và cũng chỉ một lần chung đụng với cô ấy thôi.
Tôi nói:
- Anh ngần này tuổi đầu mà còn bị lừa thì đành chấp nhận hậu quả chứ biết làm sao bây giờ.
- Lần ấy, cô ta rủ tôi vào nhà nghỉ và để tôi yên tâm, cô ta thề rằng, cô ta đã đặt vòng. Cô ta đã bẫy tôi, xin chị hãy thông cảm, cô ta có thể phá vỡ hạnh phúc gia đình tôi nếu đây là con tôi.
Xem ra, lần này trong lời nói của anh ta có đôi chút thành thật. Nhưng tôi vẫn chỉ lắc đầu:
- Tôi thông cảm với anh, nhưng tôi không thể nghe anh để đổi trắng thay đen được. Anh đừng nì nèo mà mất thì giờ của cả hai bên.
Biết không thể thuyết phục nổi tôi, anh ta lặng lẽ ra về. Và câu chuyện của anh tưởng đi vào quên lãng như những trường hợp tương tự khác.
Khoảng chừng vài tháng sau đó, tôi nhận được một bức thư, bức thư của cô gái đã “lừa” người khách hàng của tôi, theo như lời anh ta đã nói. Trong thư cô gái kể rằng chồng chưa cưới của cô đã bỏ rơi hai mẹ con cô để đi lấy vợ khác. Anh ta đã đưa cho cô một bản phô tô kết quả xét nghiệm với kết luận đứa trẻ mà cô mới sinh không phải là con của anh ấy. Và đấy chính là lý do khiến anh ta buộc phải chia tay với cô. Cô khẳng định tờ kết quả ấy đã sửa trước khi phô tô vì cô chính là người hiểu hơn ai hết ai là cha của đứa bé. Cô không cần anh ta nữa, nhưng cô cần lấy lại danh dự của bản thân trước tất cả mọi người. Khi cô đòi xem bản chính, anh ta viện mọi lý do để khước từ. Cô gái muốn xin tôi một bản gốc để làm sáng tỏ chuyện này. Nhưng rất tiếc là tôi không thể cho cô được vì hôm đến đây làm thủ tục xét nghiệm, cô gái đã không lường trước được sự tráo trở của người tình. Vì vậy, cô đã không ký tên vào tờ đơn xin xét nghiệm. Và theo đúng nguyên tắc của Trung tâm, cô gái sẽ không được nhận kết quả. Tôi viết thư trả lời cô gái, khuyên cô phải tìm mọi cách bắt anh ta cho xem bản gốc. Riêng việc dấu đi bản gốc cũng chứng tỏ sự không minh bạch của anh ta. Còn nếu không được, hãy mang chứng minh thư đến Trung tâm, chúng tôi sẽ xem xét trường hợp cụ thể của cô và cấp lại bản gốc cho cô.
Từ sau lần đó, chúng tôi rút kinh nghiệm, bất cứ cặp vợ chồng nào đến xét nghiệm, chúng tôi đều yêu cầu cả hai người ký vào đơn. Để đảm bảo cả hai đều có bản gốc, tránh mọi sự man trá với những dụng ý xấu như anh chàng sở khanh kia.