Đã có nhiều “ông Tây”, “ông Tầu” đến Trung tâm Phân tích ADN xin xét nghiệm huyết thống. Người thì tìm lại con sau chiến tranh. Người thì xin xác nhận để được đưa con về nước đoàn tụ. Cũng có những người như ông Tây lần này, sau vài năm công tác tại Việt Nam, muốn biết xem mình có đứa con nào rơi vãi trên đất nước này không.

Hôm đó, vừa bước vào cửa văn phòng Trung tâm, anh ta đã nhăn nhó và lắc đầu:

-         Thật không tốt, không tốt!

Tôi đã tưởng anh có điều gì đó khó chịu với chúng tôi, tôi hỏi ngay:

-         Anh vừa đến đã có gì đó không hài lòng với chúng tôi phải không?

Anh hiểu ý tôi ngay, bèn trả lời:

-         Lái xe taxi không tốt.

-         Họ đã làm gì anh?

Anh ta lắc đầu:

-         Đi lâu quá, vòng vèo quá, mất thì giờ quá.

-         Anh từ đâu đến đây?

-         Từ khách sạn K.L. Hà Nội.

Nghe vậy tôi hiểu ngay nỗi bực dọc của anh ta. Từ khách sạn K.L. đến đây mất hai tiếng đồng hồ lại không phải giờ cao điểm, thì quả là không thể chấp nhận được. Tôi cũng rất bất bình với kiểu kiếm tiền ấy của mấy anh taxi. Nhưng tôi vẫn phải thanh minh hộ:

- Chỗ này quả thật là hơi khó tìm, chắc lái xe đó chưa bao giờ đến đây, mong anh thông cảm.

Anh ta gật gật: “OK! OK!”

Rất may là anh ta biết nói tiếng Việt, tuy không thạo lắm. Trình độ tiếng Việt của anh ta cũng “bồi” như tiếng Anh của tôi. Nhưng được cái anh ấy rất cẩn thận, đã nghiên cứu rất kỹ mọi vấn đề liên quan đến xét nghiệm ADN trên trang web của Trung tâm. Vì vậy, tuy bất đồng ngôn ngữ, nhưng chúng tôi rất hiểu nhau.

Khi tôi đề nghị anh điền các thông tin vào đơn, anh rút ngay hai tờ đơn đã viết sẵn, một tiếng Anh, một tiếng Việt theo đúng mẫu in từ trang web của chúng tôi ra. Tiếp đó anh lôi từ bên túi ra hai gói nhỏ đựng hai mẫu móng tay có đề sẵn tên bằng tiếng Việt của hai cháu trai.

Khi tôi đưa bảng lệ phí và thời gian xét nghiệm cho anh chọn, anh hiểu ngay ý tôi. liền nhanh nhẹn lấy ra một phong bì bên ngoài đã đề sẵn số tiền tương ứng với thời gian nhận kết quả.

Nhìn vào mục “Cách nhận kết quả”, tôi hỏi:

-         Vậy là anh sẽ nhận kết quả qua email theo địa chỉ này?

-         Vâng, vì ngay chiều nay tôi phải bay về nước, khoảng một tháng nữa tôi mới trở lại được.

Mọi thủ tục kết thúc một cách nhanh chóng. Nhanh chóng hơn rất nhiều so với các ca mà khách Việt Nam đến đây xét nghiệm. Anh không thắc mắc gì, không nghi ngờ gì, cũng không đòi hỏi gì. Còn tờ giấy hẹn thì chúng tôi chủ động trao cho anh.

Anh “Bye, Bye” rồi đứng dậy định ra về.

Sợ anh ta lại gặp phải một lái xe không tốt, tôi hỏi:

-         Anh định trở về khách sạn bằng phương tiện gì?

-         Tôi ra phố lớn rồi bắt taxi, không vòng vèo.

Tôi nói:

- Anh hãy chờ một chút, chúng tôi sẽ gọi xe cho ông.

Anh ta xua tay:

-     Không, không, không cần đâu.

Tôi nói để anh yên tâm:

-               Không phải lái xe nào cũng xấu đâu! Tôi đảm bảo là chỉ sau 30 phút anh sẽ tới khách sạn của mình. Anh nhớ lấy số điện thoại của lái xe này, nó sẽ cần cho những lần đi sau của anh đấy.

Chỉ đợi có năm phút, một taxi quen đã đến cửa. Tôi theo anh ra xe, vừa để tiễn, vừa nói nhỏ với lái xe:

-               Tay này vừa bị một lái xe chạy vòng vèo mấy tiếng đồng hồ để kiếm chác, anh ta rất bực. Cháu hãy chứng tỏ cho anh ấy biết rằng, cánh lái xe của ta không thiếu người tốt.

Người lái xe vui vẻ:

-               Cô cứ yên tâm, cháu đã nhiều lần lái xe cho khách của cô. Cô đã thấy ai phàn nàn về cháu chưa? Chắc chắn là chưa, đúng không ạ?

Tôi khích lệ anh ta:

-         Chính vì vậy cô mới gọi cháu!

***

Trường hợp này cho ra một kết quả khá đặc biệt: Hai đứa trẻ được xét nghiệm đều không phải con của anh ta. Đồng thời chúng lại không phải là anh em cùng cha. Tôi thầm nghĩ: “Không biết ở đây là một ông với hai bà, hay là một bà với ba ông đây? Liệu tay này sẽ vui hay buồn với kết quả như vậy?”.

Ngay lập tức chúng tôi chuyển kết quả xét nghiệm bằng tiếng Anh theo địa chỉ email như đã thoả thuận.

Vài hôm sau, chúng tôi nhận được một email của anh ta khẩn khoản xin thêm một bản kết quả xét nghiệm bằng tiếng Việt, và hẹn sẽ đến Trung tâm để nhận.

Hôm đến lấy bản kết quả, anh ta băn khoăn:

-               Kết luận về quan hệ giữa tôi và hai đứa trẻ thì rất rõ rồi, nhưng xem những con số này tôi chưa hiểu quan hệ giữa hai đứa là thế nào?

Tôi chỉ tay vào các con số và giải thích:

-               Chúng không phải là hai anh em cùng cha.

Thoạt đầu anh ta há hốc mồm ngạc nhiên, một lúc lâu không nói gì được. Cuối cùng anh ta khẽ gật gật, rồi thốt ra một câu nho nhỏ:

-               Tôi hiểu rồi, tôi hiểu rồi! Xin cám ơn, cám ơn. Cho tôi gửi lệ phí bản kết quả lấy thêm này!

Tôi lắc đầu và nói:

-   Chúng tôi không tính thêm lệ phí, chỉ là một tờ giấy thôi mà, có đáng gì đâu.

Anh ta lại cám ơn và cẩn thận cất bản kết quả vào cặp. Chào chúng tôi và bước ra chiếc ôtô vẫn đang đợi ngoài cửa.

Một tháng sau người đàn ông ngoại quốc này lại đến Trung tâm của chúng tôi. Anh ta nhanh chóng hoàn tất thủ tục để xét nghiệm thêm một đứa con trai nữa. Mẫu của đứa bé lần này là một cái cuống rốn khô cong.

Và thật đáng tiếc, đứa trẻ thứ ba này cũng không phải là con của anh. Nhưng nó là em trai cùng cha với một trong hai đứa trẻ lần trước. Có lẽ anh đã lên phương án sẵn từ nhà, nên khi đến nhận kết quả xét nghiệm anh đã dẫn theo một nữ luật sư. Cô luật sư cầm tờ kết quả và nói:

- Cháu sẽ giúp anh ta giải quyết ly hôn với vợ của anh ấy. Và đây là bằng chứng để làm căn cứ giải quyết cho nhanh chóng vụ ly hôn này.

Thật là trùng hợp, khoảng hai tuần sau đó, một phụ nữ trên ba mươi tuổi dẫn theo ba đứa con trai cùng một người đàn ông đến chỗ chúng tôi. Cô gái yêu cầu xét nghiệm ADN giữa người đàn ông này với ba đứa con trai của cô. Khi cô ghi tên tuổi của ba đứa trẻ vào đơn xét nghiệm tôi không khỏi ngạc nhiên vì cả ba đều có tên tuổi trùng khớp hoàn toàn với tên của ba đứa trẻ mà ông Tây khai trước đây.

Lần xét nghiệm này cho kết quả: hai trong ba đứa trẻ là con của người đàn ông người Việt Nam được xét nghiệm với chúng. Và các chỉ số gen đã chứng tỏ chúng là ba đứa trẻ đã được xét nghiệm với ông Tây. Tôi trao tờ kết quả cho người phụ nữ trẻ và nói:

- Ba đứa đều mang họ của một người nước ngoài, thế chồng cháu là người nước ngoài à?

- Vâng ạ. Nhưng cả ba đứa đều không phải con của chồng cháu đâu cô ạ.

Thấy cô có vẻ thành thật, tôi mạnh dạn hỏi:

- Lấy người ta mà sao cháu không đẻ cho người ta một đứa con nào?

Cô gái cười tự nhiên:

- Lấy không phải vì tình yêu cô ạ, bất đồng ngôn ngữ, khác biệt về phong tục tập quán… khó có hạnh phúc lắm. “Ta về ta tắm ao ta” vẫn hơn.

Tôi cười, nói đùa với cô ấy:

- Tắm ao ta thì tắm một ao thôi chứ sao lại tắm nhiều ao thế? Ba đứa con của cháu có hai ông bố cơ đấy.

- Vâng, đúng thế ạ, một đứa là cháu đẻ hộ thôi, vì bố của nó đang thèm con trai, còn hai đứa kia mới là con của người cháu yêu.

- Thế còn người chồng nước ngoài của cháu thì sao?

- Chúng cháu đang làm thủ tục ly hôn. Cũng nhanh chóng và đơn giản thôi, cả hai đều thuận tình ly hôn mà.

Tôi lại đùa:

- Thế cháu có định đẻ hộ ai nữa không đấy? Cháu nhớ là giúp đỡ được ai việc gì là tốt việc ấy nhưng giúp đẻ hộ là một điều hết sức phiền phức và có khi gây hậu quả khôn lường đấy.

Cô gái cười:

- Cháu cũng đã nếm mùi của sự phiền phức đó rồi. Chắc chắn không có lần sau đâu cô ạ.

- Cháu nghĩ được vậy là tốt, cô mong cháu giải quyết việc gia đình một cách êm thấm và sớm ổn định cuộc sống mới.

Chia tay cô gái, tôi thầm nghĩ: lấy chồng ngoại lại không xuất phát từ tình yêu thì chuyện ly hôn sẽ là điều khó tránh. Đây cũng là bài học đáng giá cho những cô gái đang có ý muốn làm dâu xứ người.