Cô gái nhỏ nhắn và xinh xắn đã bẽn lẽn nói với tôi sau khi lướt nhanh tờ kết quả xét nghiệm mà cô vừa nhận:
- Từ khi biết có trung tâm này, lúc nào cháu cũng nơm nớp lo sợ, trung tâm của cô thật nguy hiểm cho bọn cháu.
Tuy miệng nói như vậy nhưng cô gái không có vẻ gì bực dọc khó chịu mà ngược lại, tôi thấy cô lại rất đáng yêu. Tôi nhìn vào đôi mắt to tròn của cô gái và nói:
- Thật vậy sao! Thế thì có lẽ cô phải đóng cửa trung tâm lại để tránh nguy hiểm cho những cô gái xinh đẹp như cháu.
Cô gái cười:
- Tất nhiên là không có chuyện đó rồi. Có điều chúng cháu phải biết giữ mình để không xảy ra hậu quả và không phải đến đây. Riêng cháu đã đến đây để làm xét nghiệm hai lần rồi, chắc cô không quên cháu chứ?
- Quên làm sao được một khuôn mặt xinh đẹp như cháu. Cái dung nhan trời phú cho cháu quả là đáng quý. Nhưng giá như không có chuyện phải đi xét nghiệm thế này thì đáng quý hơn nhiều.
Cô gái lại bẽn lẽn:
- Sự cố nghề nghiệp mà cô, khó tránh lắm. Nhưng có lẽ bây giờ phải tìm mọi cách mà tránh thôi.
- Tại sao cháu phải xét nghiệm những hai lần? Hai lần với hai đứa con khác nhau ư?
- Xét nghiệm chỉ với một đứa thôi ạ. Hai đứa thì chết chứ chẳng chơi. Cháu có hai thằng con trai, đứa đầu thì chắc chắn là con của chồng cháu rồi. Còn đứa thứ hai thì đến bây giờ cháu mới biết chính xác nó là con của sếp. Gay go rồi cô ạ!
-Sao xét nghiệm với một đứa mà đến những hai lần?
- Lần trước cháu thử xem hai đứa con của cháu có phải là hai anh em cùng cha không. Cô đã kết luận là hai đứa bé cùng mẹ khác cha. Nhưng quả thật cháu chưa tin lắm và vẫn hi vọng là có sự nhầm lẫn. Lần trước cháu tự lấy mẫu móng tay của hai con trai cháu, cháu cứ nghĩ là xét nghiệm với mẫu móng tay không chuẩn bằng mẫu máu nên lần này cháu đưa sếp cháu cùng đứa nhỏ đến xét nghiệm trực tiếp cha con với nhau. Mẫu máu của hai bố con lần này trực tiếp do các y tá của cô lấy.
- Lần này thì kết quả đứa bé là con của sếp cháu, đúng không?
- Vâng, đúng vậy! nó không phải là con của chồng cháu, mà là con của sếp.
- Thế thì đương nhiên nó không phải là anh em cùng cha với đứa lớn rồi, Cháu còn nghi ngờ gì nữa không? Cháu nên biết rằng, bất kỳ thứ gì có trên cơ thể một con người đều mang ADN của người đó. Không thể nhầm lẫn với ai được. Vì vậy mẫu móng tay hay mẫu máu đều có độ chính xác như nhau.
Cô gái tỏ vẻ tiếc của:
- Biết thế này cháu chẳng làm lần thứ hai nữa, vừa hao tâm bố trí đưa được sếp đến đây, lại vừa tốn tiền lần nữa chứ, tiếc thật. Nhưng thôi, thế mới yên tâm hoàn toàn cô ạ. Bây giờ cháu chưa biết phải giải quyết vụ này như thế nào.
- Chồng cháu đã có biểu hiện nghi ngờ chưa?
- Hiện giờ thì chưa ạ, nhưng cháu phải cố mà giữ cho khỏi lộ cô ạ. Chồng cháu rất yêu quý các con. May mà hiện giờ cả hai đứa khá giống nhau và giống mẹ nhiều nên chưa lộ. Chỉ sợ sau này, thằng nhỏ lớn lên lại có những nét giống sếp thì gay to.
- Thế cháu định xử lý thế nào?
- Cháu chưa biết làm thế nào bây giờ. Nhưng rõ ràng một điều cháu không thể cho phép mình dễ dãi với bản thân được nữa. Mấy năm nay, cháu đã tu chí rồi. Cháu biết mình có lỗi lớn với chồng. Nhưng chồng cháu hiền lành và tốt bụng lắm. vì vậy, cháu nghĩ rằng nếu mình biết lỗi và quyết tâm đoạn tuyệt với tội lỗi thì sau này, nếu sự thật có lộ ra, anh ấy cũng sẽ rộng lòng tha thứ cho cháu. Trước mắt có lẽ cháu phải rời khỏi sếp này bằng cách chuyển công tác.
Tôi cười:
- Nhưng rời sếp này thì có sếp khác, làm sao mà tránh được sếp cơ chứ.
- Tất nhiên là như vậy, nhưng rời sếp này thì cháu dễ tránh được nguy cơ bị phát hiện. Thằng bé lớn lên có giống sếp một chút thì cũng chẳng ai biết đấy là đâu, không có đối chứng, đương nhiên sẽ tránh được những lời đàm tiếu của những kẻ thích kiếm chuyện làm quà. Hơn nữa, cháu đã rút ra một bài học đích đáng qua lần này rồi. Cô không thể biết rằng thời gian qua cháu lo lắng bồn chồn như thế nào đâu. Cháu lấy lại được tinh thần như lúc này đây bởi vì cháu đã có phương châm mới mà cháu nghĩ là đúng đắn. Phương châm của cháu bây giờ là: luôn luôn phòng thủ, mà phải phòng thủ từ xa với mọi cám dỗ thì mới thoát thân được với cánh đàn ông đa tình cô ạ. Và phải luôn luôn nghĩ rằng đã có một trung tâm sẵn sàng tìm ra sự thật một cách chính xác như trung tâm phân tích ADN của cô đây. Cháu sẽ thật xấu hổ nếu lại phải đến gặp cô một lần nữa. Mà lại đến theo kiểu bị chồng hoặc bố mẹ chồng dẫn giải đi thì nhục nhã lắm, phải không cô?
Nghe cô gái nói vậy, tôi thấy yêu cô và yêu những suy nghĩ của cô, tôi tỏ lời khen:
- Cháu nghĩ được như thế thì tốt. Nhưng cô rất muốn biết cháu có cách nào để phòng thủ từ xa. Cô muốn cho độc giả của cô cũng như những khách hàng còn non trẻ như cháu cũng biết và cùng sử dụng cách ấy để tránh được những hậu quả đáng tiếc
- Được, cháu sẽ nói nhưng cô đừng nêu tên cháu lên nhé. Những cách này cháu đã áp dụng rồi và rõ ràng cháu thấy có hiệu quả đấy cô ạ.
- Điều đó cô hiểu. Nào cháu nói cho cô nghe đi!
- Cô ạ, người con gái càng trẻ, càng đẹp thì càng không được đùa rỡn với tình yêu. Nếu đã có chồng thì không được rời nhẫn cưới. Đó là kinh nghiệm của bản thân cháu đấy. Hồi cháu mới về làm việc, cứ vào đến cơ quan là cháu tháo nhẫn cưới dấu biến đi. Lúc đó cháu chỉ nghĩ rằng còn trẻ mà đã lấy chồng thì mọi người chê cười. Sau này cháu thấy làm như vạy chỉ chứng tỏ mình là cô gái lẳng lơ. là đùa rỡn với tình yêu của nhiều người và tổn thương tình yêu với chồng. Cháu thích hoạt động nên thường tham gia rất nhiệt tình những cuộc vui chơi giải trí như hát karaoke, dancing nhưng không cần biết là hát với ai và nhảy với ai. Bây giờ thì khác rồi, cháu đã học được cách từ chối những người mà cháu biết là họ không đứng đắn… phòng thủ từ xa mà….
Tôi nhìn cô gái và lại khích lệ:
- Cháu nói hay lắm. Cô rất thích nói chuyện với cháu. chiến lược phòng thủ từ xa của cháu rất đáng nêu lên cho các cô gái biết để giữ mình.
Cô gái cười:
- Cháu quyết sẽ Không cho phép mình phạm sai lầm nữa. Cháu sẽ không bao giờ phải đến đây nữa... Thôi, cháu chào cô nhé, cháu phải rời đây thôi, cháu không muốn cho ai biết cháu đã đến đây.
Nói rồi cô gái nhanh chân bước ra ngoài.